Sau một năm đi du học, mình đã nhận ra những điều gì ?

93 Lượt xem

1. Để thích nghi với một nền giáo dục hoàn toàn khác, mình phải bỏ ra rất nhiều thời gian, công sức. Người bản xứ cố gắng 1 thì mình luôn phải cố gắng 10 và rất rất nhiều nữa thì mới theo kịp.

2. Để nấu được một bữa ăn ngon, mẹ phải chuẩn bị rất cầu kỳ và mất rất nhiều công sức, ấy vậy mà hồi đó ham chơi, chỉ thích thú với những bữa ăn ngoài với bạn bè, giờ có muốn thưởng thức lại cơm mẹ nấu cũng không được nữa.

3. Đi làm những hôm mưa gió, người ướt nhẹp, những hôm làm nhà hàng tới 11h-12h đêm mới xong, đi trên đường không một bóng người, kiếm được đồng tiền không có dễ. Lúc đó mình hiểu và trân trọng hơn sự hi sinh vất vả của bố mẹ để kiếm được tiền cho mình ăn học tới giờ. Mình thấy biết ơn, và may mắn nữa.

4. Ổ bánh mì mua bằng tiền lao động của mình ăn ngon hơn bữa buffet đi ăn cùng bố mẹ.

5. Ăn món nào ngon, đến chỗ nào đẹp mình hay chụp hình gửi mẹ, tự hứa với bản thân sau này nhất định phải dẫn mẹ trải nghiệm những điều tuyệt vời ấy cùng mình. Mình muốn mẹ được thấy thế giới rộng lớn và diệu kỳ này như cách mẹ đã cố gắng để cho mình điều đó.

6. Chỉ có ở nhà mới là “cậu ấm” của mẹ, bước ra thế giới bên ngoài, cuộc đời vã mình như con.

7. Có nhiều lúc mình cảm thấy mông lung, chênh vênh, vô định, như kiểu mình chẳng thuộc về nơi nào cả, xa nhà lâu quá nên cảm thấy hơi lạ lẫm với quê hương của mình nhưng chưa đủ lâu để cảm thấy nơi mình đang sống là nhà.

8. Những bức ảnh lung linh đi chơi tiệc tùng của du học sinh trên mạng xã hội chỉ là một phần nhỏ, đằng sau nó là những đêm chạy deadline đến 4h sáng, những ngày stress, học điên cuồng cho các kỳ thi. Quan trọng hơn là còn phải cân bằng giữa việc học và làm để giảm được phần nào gánh nặng cho gia đình.

9. Có những lúc nhớ nhà mà chỉ dám mở web xem vé máy bay, nhìn giá vé rồi tắt, ngồi lủi thủi một mình.

10. Theo đuổi giấc mơ của mình đồng nghĩa với việc bỏ lại người thân, bạn bè, những người quan trọng với mình ở lại. Không thể ngồi gói bánh chưng cùng mẹ, không thổi nến sinh nhật cùng em trai, không thể ở bên gia đình khi chị gái hạ sinh em bé đầu lòng…

11. Khi mà khoảng cách tăng lên thì mối quan hệ cũng dần rụng bớt đi, nhưng vì thế mà mình biết được và trân trọng những ai thực sự ở lại với mình.

12. Bạn sẽ chẳng bao giờ biết được cái ôm, lời chào tạm biệt đó có phải lần cuối bạn được gặp họ hay không, nên hãy luôn trân trọng nhau khi còn có thể, vì đâu ai biết được ngày mai chúng ta sẽ ra sao?

Lời kết

Kết lại thì, mình không biết lựa chọn du học có ĐÚNG hay không, nhưng mình chắc chắn một điều là nó ĐÁNG. Đó là những trải nghiệm quý giá và đầy tự hào vì mình đã nỗ lực và làm hết sức mình. Hãy cứ nỗ lực hết mình, khó khăn chỉ đáng sợ khi bắt đầu, sau đó, mọi thứ nhất định sẽ tốt đẹp hơn.

Tag:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *